Nguyễn Hiền Nhân

Hai Bố Tát Của Tôi






Nhà nghèo nhưng có Phật vàng
Hai bồ tát độ bình an con khờ
Ngoại là chỗ dựa ấu thơ
Mẹ nguồn thắp sáng ước mơ nên người
 
Ban cho con tiếng khóc cười
Mồ hôi ngoại ,mẹ thấm tươi tuổi hồng
Trường đời ,trường học hanh thông
Con từng chút được vung trồng lớn khôn
 
Hiền Nhân nhớ mãi di ngôn
Giữ gìn hạt giống tâm hồn thanh cao
Vu lan nước mắt con trào
Ơn trời sâu rộng dạt dào biển Đông
 
Tìm bồ tát cõi mênh mông
Thực hư những chữ sắc không vô thường
Mẹ ,bà là vầng thái dương
Con theo không kịp tình thương ngút ngàn
 
Lời ru " hãy ngủ bé ngoan "
Của hai bồ tát còn vang vọng về
Tiếng cười thánh thót trong mê
Sao con cảm nhận nặng nề bước chân ?

NGUYỄN HIỀN NHÂN

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 27 tháng 8 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Hai Bố Tát Của Tôi"